Skip to main content

🌸 Câu chuyện mùa xuân 2020 - Số 1 🏵

· One min read
Anthony Bùi Lê Tuấn Anh
VNUHCM-ITUS Alumnus/Tech Blog

Tổng hợp các bài 1-5 của series Câu chuyện mùa xuân năm 2020

Kỳ 1: 👨‍👩‍👧‍👦 NGÀY ĐẦU TIÊN CỦA NĂM MỚI - CÙNG VỀ VỚI GIA ĐÌNH

Spring Stories

🏡 Tôi sinh ra và lớn lên trong một gia đình nhỏ, có ba, có mẹ và có cả một người chị rất thương em. Hồi đó nhà tôi còn nghèo (bây giờ cũng khá nhưng chưa phải là giàu 😂), quanh năm chỉ có buôn bán quần áo ở một cửa hàng nhỏ ngoài chợ. Ấy thế mà nhờ nó mà nhà tôi có được ngày hôm nay. Tôi trân trọng nhất những công lao mà ba mẹ tôi đã bỏ ra để làm nên một gia đình hạnh phúc như bây giờ, bởi đó chính là thứ mà tôi luôn đặt lên hàng đầu mỗi khi đưa ra bất cứ quyết định quan trọng của đời mình.

👶 Ngày tôi chào đời, cả nhà không biết chọn cái tên gì cho tôi. Thế là bà chị nhà tôi lấy tên Tuấn Anh, vì chị có một người bạn học rất là thông minh và có cùng cái tên này. Mẹ tôi đồng ý và giờ tôi cũng chính thức được gắn cho cái tên mang cả tương lai gia đình mình. Tôi là Bùi Lê Tuấn Anh

🎆 Mỗi dịp đầu năm mới như thế này, ba mẹ tôi vẫn sẽ buôn bán như thường, nhưng vào tối hôm đó thường sẽ có một bữa ăn rất là thịnh soạn để "ăn Tết Tây" theo đúng cái nghĩa đen của nó. Chúng tôi hỏi han nhau về một năm đã qua, và cả tôi, cũng được quan tâm và động viên chuyện học hành. Với năm nay, năm đầu tiên tôi học Đại học ở Thành phố Hồ Chí Minh, chắc chắn sẽ có rất nhiều câu chuyện được tôi kể cho mọi người trong gia đình nghe (và xin không tiết lộ với mọi người vì đây là chuyện nhà tôi 😂)

📚 Có một câu chuyện tôi muốn kể ngay sau đây, nhìn sơ tưởng chừng không liên quan nhưng nếu các bạn đọc thử sẽ thấy điều ngược lại:

✅Sáng hôm nay, tôi đi uống nước với một người bạn thân lâu rồi không gặp (nói là lâu nhưng thực ra là từ sau buổi lễ kết khóa 23 của Hoàng chuyên, tính ra cũng là hơn nửa năm). Chúng tôi nói chuyện với nhau, cùng nhau tâm sự về rất nhiều điều. Sau khi trở về, tôi bàng hoàng nhận được tin nhắn của bạn tôi: nhà có tang ngay ngày đầu năm. [ÔI TRỜI ƠI 😱]

🤔 Tôi bất ngờ, bàng hoàng và không thể nào phản ứng. Rồi tôi chợt nghĩ về gia đình, và tự vấn trong lòng: Liệu mình đã đủ quan tâm tới các thành viên trong gia đình mình hay chưa? Nếu bỗng một ngày, tất cả mọi người đều rời xa bạn, bao gồm cả những người thân trong gia đình bạn, bạn sẽ đối diện với nó như thế nào???

🔑 Và tôi nhận ra một điều: Dù bạn là ai, dù bạn ở đâu, dù bạn có gặp phải bất kỳ tình huống tréo ngoe nào, hãy để gia đình là ưu tiên số một, bởi họ sẽ không khiến bạn phải hối hận với những quyết định sai lầm mà nếu bạn không nghe họ thì bạn sẽ đưa ra.

🌼 Còn về vài lời cho Tết 2020: Với lịch học ngày càng được bố trí bất hợp lý hơn (đồng nghĩa với số lần về nhà sẽ ít hơn), tôi hi vọng rằng, dịp Tết này, khi trở về nhà, sẽ là một lần được mọi người trong gia đình quan tâm nhiều hơn, cảm thông nhiều hơn, cùng nhau sẻ chia những công việc quan trọng cho ngày Tết Việt thêm đong đầy ý nghĩa.

🌸 Bởi Tết là để sum vầy và Tết là để trở về.